Thứ Hai, 14 tháng 11, 2016

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 33 Thường Niên - Năm C ( Lc 21, 5-19)

Kính thưa quý cố ông bà và anh chị em.

Chúa Nhật 33 Thường Niên là Chúa nhật áp chót của năm phụng vụ, phụng Lời Chúa hôm nay trình thuật những viễn cảnh về ‘Thời cánh chung’, ‘ngày tận thế’ hay còn gọi là ‘ngày của Chúa’. Ngày của Chúa được Kinh Thánh diễn tả bằng lối văn chương khải huyền qua những hình ảnh mang tính thế mạt: động đất, khói, lửa, chiến tranh bạo lực và tai ương ập đến. Những gì được coi là bền vững và vĩnh cửu như đền thờ Giêrusalem cũng sẽ có ngày sụp đổ.

Tuy vậy, đối với những ai yêu mến Chúa và thực thi điều công chính, thì thời điểm đó lại là lúc họ được giải thoát và lĩnh phần thưởng. Thiên Chúa nói: "Các con hãy tin vào Ta" dù cho các ngôi sao rơi rụng, dù cho các ngôn sứ suy sụp, dù cho mọi sự của thế gian này tan biến nhưng vẫn còn có thể có một tương lai. Dù cái chết diễn ra, có xảy đến nhưng vẫn còn một niềm hy vọng, niềm hy vọng ấy không dựa vào con người, không dựa vào thế gian nhưng dựa vào Thiên Chúa. 
Quả vậy, Thiên Chúa tạo dựng chúng ta là để cứu độ chúng ta chứ không luận phạt. Niềm hy vọng duy nhất của chúng ta là chính Đức Giêsu Kitô, Ngài là Đường, là sự Thật và là sự Sống. Đức Giêsu là Sự Thật, bởi vì Ngài mặc khải về mầu nhiệm Thiên Chúa, về Chúa Cha và chỉ đường cho chúng ta tới gặp Chúa Cha, Ngài cho thấy phải sống thế nào cho hợp ý Thiên Chúa, Ngài là đường dẫn tới mục tiêu cuối cùng là sự sống sung mãn với Chúa Cha.
Bởi đó Chúa muốn chúng ta đang khi xây dựng trần thế mau qua này, cũng biết xây dựng quê hương vĩnh cửu không bao giờ đổ nát mai sau. Không có gì để chúng ta đáng tự hào so với công trình cứu độ chúng ta sẽ đạt tới nơi quê hương Nước Trời.
Thưa quý ông bà và anh chị em, Cuộc sống trần gian là một cuộc lữ hành. Chúng ta đang tiến dần về quê trời, nhưng không thờ ơ vô trách nhiệm với cuộc sống trần thế. Người tín Chúa vừa gắn bó với quê trời, vừa yêu mến cuộc sống hiện tại, vì nơi đây, Chúa mời gọi họ sống yêu thương thân thiện để làm chứng cho tình yêu của Ngài. Nếu khi chết, con người không mang theo được của cải, danh lợi, thì họ có thể mang theo những công phúc, lòng bao dung, tình yêu mến quảng đại và nhất là lòng mến Chúa yêu người. 
             Lạy Chúa: Kiếp phù sinh bao lắng lo bận rộn
đâu là hành trang dọn sẵn cho con
cuối đường đời, nguyện giữ lòng thanh thản
Vì bên Ngài con chọn nẻo cần đi.

Jos.MiKe

0 nhận xét:

Đăng nhận xét