Phụng vụ lời Chúa hôm nay giới thiệu
cho chúng ta khuôn mặt của Gioan Tẩy Giả, vị ngôn sứ cuối cùng của Cựu
Ước. Có thể nói cuộc đời của Gioan là một thiên anh hùng ca: bất
khuất trước cường quyền và bao dung với tội nhân, ông xuất hiện với
sứ mạng như một người phu quét lá, dọn đường cho Đấng Cửa Thế.
Nhắc
lại lời tiên tri Isaia: “Mọi
thung lũng phải lấp cho đầy, khúc quanh co phải uốn cho ngay, đường lồi lõm
phải san cho phẳng”. Gioan kêu gọi dân chúng sám hối. Đã đến lúc phải đổi
đời, đổi lối nhìn, đổi lối suy nghĩ.
Phải lấp cho đầy những hố sâu tham lam ích kỷ
hẹp hòi, phải uốn cho ngay những lối nghĩ quanh co những tính toán lệch lạc, phải
san cho phẳng những đồi núi kiêu căng tự mãn, phải bạt cho thấp những gồ ghề
của bất công bất chính.
Lập
lại lời sấm của ngôn sứ Isaia, thánh Gioan muốn nói với người thời nay về một
cuộc xuất hành thiêng liêng mà tất cả những ai muốn đi vào Nước Trời đều phải
thực hiện. Không phải chỉ xuất hành khỏi Ai cập để đi vào Đất Hứa chảy sữa và mật,
không phải chỉ xuất hành khỏi vương quốc Babilon để trở về xây dựng lại Đền Thờ
đã bị phá hủy. Nhưng là xuất hành khỏi con người tội lỗi để lột xác thành con
người mới, phải sám hối – mà sám hối phải được cụ thể hóa bằng cách thay
đổi trong lối sống, là thay đổi não trạng, là sẵn sàng và mở lòng để đón nhận
ơn cứu độ.
Trong tiến trình sám hối ấy, vai trò của
Gioan chỉ là chuẩn bị. Ông khẳng định: “Tôi làm phép rửa cho các anh trong
nước để giục lòng các anh sám hối”. Còn giai đoạn chính là công việc của
Chúa Giêsu “Người sẽ làm phép rửa cho các anh trong Thánh Thần và lửa”.
Gioan là tiếng kêu, còn Chúa Giêsu mới là người rao giảng. Gioan răn đe, còn
Chúa Giêsu dạy dỗ và hoàn tất. Gioan nói đến niềm hy vọng cuộc sống mới, còn
Chúa Giêsu thể hiện niềm hy vọng ấy.
Người ta có kể câu
truyện rằng: Có một con quạ đang khát nước. Nó bay rất lâu để tìm nước nhưng
chẳng thấy một giọt nước nào. Mệt quá, nó đậu xuống cành cây nghỉ. Nó nhìn
quanh và bỗng thấy một cái bình ở dưới một gốc cây.
Khi tới gần, nó mới
phát hiện ra rằng cái bình có chứa rất ít nước, và nó không thể chạm mỏ đến gần
đáy mà uống được. Nó thử đủ cách để thò mỏ được đến mặt nước, nhưng mọi cố gắng
của nó đều thất bại.
Nhìn chung quanh, quạ
thấy những viên sỏi nhỏ nằm lay lắt ở gần đấy. Lập tức, nó dùng mỏ gắp một viên
sỏi thả vào bình. Cứ như vậy, nó gắp những viên sỏi khác và tiếp tục thả vào
bình.
Chẳng bao lâu, nước đã
dâng lên đến miệng bình. Giờ thì nó có thể thò mỏ vào để uống. Quạ rất vui
sướng khi nhìn thấy công sức của mình đã có kết quả. Quạ uống thỏa thích những
giọt nước mát ngọt rồi bay lên cây nghỉ ngơi.
Xin cho chúng ta cũng biết dùng trí tuệ và mọi ân
điển Thiên Chúa ban để sáng xuất làm những việc lành phúc đức như
là phương tiện để san lấp những hố sâu, san phẳng nơi gồi ghề trong
tâm hồn mình ngõ hầu được hưởng ơn cứu độ Chúa ban. Amen.
Jos.MiKe
0 nhận xét:
Đăng nhận xét