Vì là Đại hội giới trẻ, cho nên sẽ thật
là buồn cười và xa lạ nếu con xưng hô với cộng đoàn là quý cố ông bà... Vậy nên con xin các bậc cao niên, các đấng vị vọng cho phép con được gọi
chung mọi người là "bạn", cho thân thương, gần gũi và trẻ trung.
Các bạn thân mến.
Theo thông một kê mới đây người ta cho biết
trên thế giới có khoảng hơn một tỉ người đang là công dân tiêu biểu của làng
Face boock, trên đó người ta tham gia bàn tán, bình luận rất nhiều câu chuyện,
rồi tham gia đủ các bang hội khác nhau: hội FA, FƠ; hội độc thân lắm chuyện;
hội chán đời… bởi đó có người đã châm biếm rằng: lên non mới biết non cao – lên Face mới biết Face bao não phiền. Có
người lên Face chỉ để đăng mỗi một vài từ: hu
hu buồn, hu hu chán quá... để làm gì...?
để câu like, để mong có ai đó thương hại cho 1… Like. Rồi thì than thở theo kiểu: sáng nắng chiều mưa – trưa oi bức; nhiều lúc âm ấm – có lúc lại hâm
hâm; nhiều khi ngồi lặng thầm mà miệng cười toe toét. Chúng ta có nhiều tâm
trạng nhưng không biết chia sẻ cùng ai.
Một thực tế ta thấy rõ là con người ngày hôm
nay đang dần đánh mất đi điều được gọi là văn hóa của sự gặp gỡ: trông anh, trông em thấy quen quen - mà hình
như ta chưa gặp nhau bao giờ. Đứng trước sự phong phú của chợ đời, nhiều
người không thể chọn cho mình một hướng đi, để rồi dấn thân giết chết thời gian
vào những gêm-sâu, những trang mạng, những chiếu bài cờ bạc, xìke -matúy.
“Dòng
đời ngược xuôi, Chúa ơi con biết về đâu?” không phải ngẫu nhiên hay tình cờ mà linh mục nhạc sĩ Duy
Thiên đã viết ra được những ca từ thâm thúy đến như thế. Nhưng đó là kết quả
của một chuỗi suy tư về kiếp nhân sinh: “Dòng
đời ngược xuôi, Chúa ơi con biết về đâu?”
những ca từ này diễn cuộc sống nơi trần gian ngày hôm nay, một cuộc sống mà đủ
thứ tân toan, lắng lo làm cho con người dễ mất phương hướng, làm cho con người
không còn thời gian để sống cho các tương quan.
Các bạn thân mến.
Ở từng ngã rẽ cuộc đời, nơi được xem như
những bước ngoặt để bạn và tôi lớn lên về thể lý, tâm lý và thiêng liêng, chúng
ta đều phải lần lượt đối diện với câu hỏi quan trọng này: “Tôi phải làm gì?”
Lời đáp cho câu hỏi này đòi bạn và tôi khai
phá, lắng nghe, tìm ra những việc làm cụ thể, phù hợp với giai đoạn sống mới
thuộc về tương lai. Thế mà tương lai lại được ẩn dấu cách nhiệm mầu trong dự
định của Thiên Chúa, Đấng chúng ta tin yêu. Dưới lăng kính của đức tin, câu hỏi:
“Tôi phải làm gì?” không đứng trơ trọi một mình, hay được hỏi do một con người
cũng một mình trơ trọi, nhưng câu hỏi ấy đã có Chúa là Đấng chúng ta gửi về, để
bây giờ nó trở thành: “Lạy Chúa, con phải làm gì?” đây là câu hỏi ban tổ chức đã
chọn làm chủ đề ngày hôm nay.
Để trả lời được câu hỏi mấu chốt trên đây, chúng
ta hãy chiêm ngắm một gia đình mà các thành viên toàn là thánh, là đại thánh. Đó là Gia Đình Thánh Gia mà hôm nay chúng ta mừng kính.
Trước hết ta nhìn vào thánh
Giuse.
Thánh Kinh đã mô tả Ngài là một người
công chính, luôn sống theo lề luật và thực thi thánh ý Thiên Chúa. Còn gì đau
khổ cho bằng một người chồng thấy vợ mang thai mà không do hành vi của mình. Giuse
đã tuân phục lệnh truyền của sứ thần đem Hài Nhi Giêsu trốn sang Ai Cập với bao
nhiêu vất vả và khó nhọc nơi đất khách quê người. Giuse đã tuân giữ mọi lề luật,
đã hiến trọn cuộc đời mình để đáp lại, để thi hành thánh ý Thiên Chúa.
Với tư cách là một người Mẹ,
Đức Maria cũng dành trọn cuộc đời của
mình để vuông tròn thánh ý Thiên Chúa. Cuộc sống của mẹ được dệt nên bởi những giai điệu của
tiếng xin vâng. Mẹ xin vâng để đón nhận con Thiên Chúa vào lòng, Mẹ xin vâng để
chấp nhận những đau khổ và khó khăn trong cuộc sống, và cuối cùng là tiếng xin
vâng khó khăn và đớn đau bên thập giá.
Đức Maria đã buông lỏng cuộc đời mình, hoàn toàn phó tác để
Thiên Chúa dẫn đưa cuộc sống của Mẹ.
Còn Đức Giêsu mời
gọi ta đi vào một chiều kích mới mẻ hơn giữa Thiên Chúa và con người.
Ta nhận thấy ở đây trong gia đình Thánh Gia
có một sự đảo lộn đáng suy nghĩ: Trước mặt người đời, trước luật pháp Dothái
thì thánh Giuse là chủ, rồi đến Mẹ Maria và sau cùng là Chúa Giêsu. Nhưng trước
mặt Thiên Chúa, thì trước hết là Chúa Giêsu, rồi đến Mẹ Maria, và sau cùng là
thánh Giuse. Thế nhưng, Chúa Giêsu vẫn vui vẻ vâng lời và đón nhận những lời
chỉ bảo hai đấng. Trong thông điệp Giáng
Sinh 2016, Đức thánh cha viết rằng: Quyền bính của hài nhi này, là Con Thiên
Chúa và Con của Mẹ Maria, không phải là thứ quyền bính của thế gian, dựa trên
sức mạnh và sự giàu có; nhưng là quyền bính của tình yêu. Đức Giêsu hiểu
rằng Ngài cũng có một sứ mạng, đó chính là chu toàn thánh ý Chúa Cha.
Vậy thì thưa các bạn: Khi chiêm ngắm gia đình
Thánh Gia, chúng ta nhận ra rằng có một sợi chỉ đỏ xuyên suất đó là sự vâng
phục thánh ý Thiên Chúa. Điều làm cho gia đình này trở nên linh thánh chính là
sự hiện diện của Thiên Chúa và ý định của Ngài được thực hiện ở trong gia đình.
Chúng ta cũng hãy bắt trước các thành viên
của gia đình Thánh Gia, là biết phó thác cuộc đời cho Chúa, để từng phút giây
cuộc sống biết đón nhận và thực thi thánh ý của Thiên Chúa.
Là người chồng người cha – người vợ người mẹ
trong gia đình hãy nhìn vào gương của thánh Giuse và Đức Maria để biết chăm lo
cho gia đình, để sống tròn trách nhiệm làm cha làm mẹ.
Đặc biệt là những người trẻ. Chúng ta hãy
nhìn vào chính Chúa Giêsu. Ngài là Thiên Chúa quyền năng ấy vậy mà ngài vẫn
lắng nghe lời dạy bảo của thánh Giuse và Mẹ Maria là những con người. Còn chúng
ta có là gì đâu, chỉ là những đứa trẻ bắt đầu bước vào trong cuộc đời. vậy mà
nhiều khi chúng ta lại trách mắng cha mẹ là quê mùa, nỗi thời, bảo thủ. Chúng ta
không có để tâm đến những lời bảo ban của cha mẹ, chúng ta đặt tất cả hy vọng
sự hiểu biết của mình vào ông Google.
Các bạn thân mến dẫu cuộc đời hôm nay vẫn còn đó muôn
ngàn sự ngang trái, dẫu cuộc đời vẫn còn đó muôn ngàn sự bất công,
mà theo chúng ta đáng ra phải như thế này, lẽ ra phải như thế kia,... chúng
ta được gọi mời hãy vượt ra khỏi những lối sống bon chen, tầm thường
để sống cho cao đẹp hơn, để sống cho ra lý tưởng hơn, để rồi nắm lấy tương
lai của Giáo Hội và vận mệnh của thế giới.
Cầu chúc các bạn luôn bình
an và thành công trong cuộc sống.
Jos.MiKe
0 nhận xét:
Đăng nhận xét