Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017
Suy Niệm: Tin Mừng Phục Sinh
Hôm nay
khắp nơi trong các nhà thờ Công Giáo đều vang lên câu: Alêluia. Đó là
lời mời gọi chúng ta vui lên. Hãy vui lên vì Đức Giêsu Kitô đã sống
lại. Hãy vui lên vì ngày hồng phúc cứu độ đã đến. Đây là một biến
cố vĩ đại, đặt niềm tin cho đời chúng ta.
Thánh Tin Mừng thuật lại câu chuyện về những người phụ nữ vào buổi
sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, mang theo bình dầu thơm ra xức dầu cho Chúa.
Các bà vừa đi vừa lo lắng ai sẽ lăn tảng đá lấp cửa mộ cho chúng
ta. Thế nhưng, vừa tới mộ, một cảnh tưởng hãi hùng đã sảy ra. Cửa mộ
đã mở tung, tảng đá đã lăn ra một bên và xác Đức Giêsu cũng chẳng
thấy đâu. Cảnh tưởng đó làm cho các bà tim đập chân run, hồn siêu
phách lạc. “Các bà đừng sợ! Bởi vì Chúa
đã sống lại rồi”. Hãy về nói với các tông đồ đến Galilêa và Chúa sẽ gặp
các ông ở đấy. Thiên thần đã chấn an các bà như vậy.
Kính thưa cộng đoàn. Nơi mà các phụ nữ đi tìm Chúa Giêsu
là ngôi mộ. thì giờ đây thiên thần nói Ngài không còn ở đó nữa. Đức
Giêsu đã sống lại. Ngài trở về không phải là một nơi xa lạ. Ngài
trở về Galilêa. Trở về nơi mảnh đất mà cuộc sống các môn đệ vẫn
thường diễn ra, Ngài trở về nơi mà mối tình đầu của thầy trò Giêsu
được thêu dệt, được kết nối se duyên.
Mừng lễ
vọng Phục sinh đêm nay, chúng ta được gọi mời hãy
đẩy tung tảng đá cuộc đời, để trở về trong chính con người mình,
trong chính đời sống của cộng đoàn, nơi mà chúng ta đang sinh hoạt
hằng ngày để tìm gặp Đức Kitô Phục Sinh.
Chúng ta
hãy đẩy đi tảng đá của đời chúng ta. Tảng đó là
sự ghen tương thiếu tin tưởng, ích kỉ, thiếu bác ái với anh chị em đồng
loại. người chồng người cha, người vợ,….
Tảng đá
ấy làm cho đời của chúng ta thiếu niềm vui, tảng đá ấy khiến đời
của chúng ta mất đi sự bình an. Và tảng đá nặng nề ấy hằng che lấp
cuộc đời chúng ta, che lấp trái tim chúng ta và che lấp cả tâm hồn
chúng ta khiến chúng ta không tìm gặp được Đức Kitô Phục Sinh.
Ai sẽ cất
tảng đá đó cho chúng ta. Xin thưa, đó chỉ có
thể là Đức Kitô Phục Sinh. Ngài đã phá tan mọi cửa âm ty, ngục thất
bằng cái chết và sự Phục Sinh của Ngài. Chính ngài cũng sẽ hất
tung tảng đá đang chặn bước cuộc đời của chúng ta. Chính vì thế
chúng ta hãy vui lên, vui lên và hãy vui lên.
Trong niềm
vui Chúa đã sống lại, con xin chúc mừng niềm vui tới tất cả mọi người, xin cho
sức mạnh của Đức Kitô Phục Sinh luôn sống động trong cuộc đời chúng
ta. Amel.
Suy Niệm: Chúa Nhật Lễ Lá
Có thể nói lời Chúa
trong cử hành phụng vụ hôm nay đưa chúng ta trở về một quãng thời
gian xa xăm với những tình cảm buồn vui lẫn lộn.
Ta có thể chợt vui,
khi cùng Đức Giêsu tiến vào thành thánh Giêrusalem với những tiếng
hoan hô bất tận: Vạn tuế con Vua
Đavít, vạn tuế - vạn vạn tuế. Ta có thể vui cùng với niềm vui
của dân Israel, một niềm vui như trẩy hội và tưởng chừng như giây phút
khởi nghĩa giải phóng Israel khỏi ách đô hộ của đế quốc Rôma đã đến
gần.
Thế nhưng, niềm vui
rất con người ấy phải nhường chỗ cho sự ngậm ngùi, đớn đau trong tâm
hồn và nơi thân xác Đức Giêsu. Sự đau đớn trong tâm hồn do sự phản
bội của các môn đệ. Giuđa nộp thầy; Phêrô chối thầy; các môn đệ lẩn
trốn bỏ lại thầy một mình.
Chúng ta hiểu rằng đỉnh
cao của phụng vụ hôm nay không phải là những tiếng hoan hô: chúc tụng
mà đỉnh cao là mầu nhiệm thập giá.
Có lẽ ai trong chúng
ta không nhiều thì ít cũng từng có chút cảm nghiệm về đớn đau như
thế. Sự đau đớn do những người thân, những người bạn gây ra. Đó là
một lời nói, một hành động lỗi lầm hay một thái độ thờ ơ thiếu
quan tâm.
Và đối với Chúa
Giêsu, sự phản bội của các môn đệ làm cho Ngài thật đau đớn, cuộc
thương khó của Chúa Giêsu thật sự đã bắt đầu từ trong tâm hồn trước
khi Ngài bị bắt.
Giuđa bán thầy với
giả chỉ 30 đồng bạc. Bằng một tháng lương bình thường của một người
thời bấy giờ. Với Giuđa 30 đồng bạc là cái giá của một con người,
mà còn hơn một con người bình thường đó là thầy của mình, mà hơn
cả là thầy nữa đó là Thiên Chúa.
Thật đau đớn, thật là chua chát biết
là chừng nào biết là chừng nào khi mà Con Thiên Chúa thánh thiện, vô
tội lại bị đưa ra tòa, bị nhục mạ, bị đánh đòn, bị kết án, bị
đóng đinh vào thập giá.
Sự đau đớn của Đức Giêsu đã lên đến
đỉnh điểm khi khiến Ngài phải thốt lên: Lạy Chúa, lạy Thiên Chúa sao Ngài bỏ rơi con.
Thế nhưng mà sự đau đơn tột cùng trên
thập giá cũng không giập tắt được niềm hy vọng, cũng không gập tắt
được tình yêu, tình yêu của người con hướng về cha của mình, về Thiên
Chúa của mình.
Nói khác đi, tình yêu xanh ngát xanh có
được là do căm rễ sâu vào trong Chúa Cha. Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa sao Ngài bỏ rơi con. Đau đớn
lắm, tha thiết lắm nhưng sâu thẳm nhất vẫn là hy vọng: con tin Cha không bỏ rơi con.
Trong cuộc đời của mỗi người chúng ta,
hay đặc biệt trong tình yêu dâng hiến chắc chắn có những vấp váp, có
thể có cả những phản bội, thiếu trung tín cách này hay cách khác.
Nhưng tình yêu dâng hiến của chúng ta vẫn còn nguyên hy vọng được thanh
tẩy để được vươn xa, vươn cao bao lâu tình yêu đó còn hướng về Thiên
Chúa và cắm rễ sâu trong tình yêu của Ngài.
Tình Yêu Có Hình Thánh Giá
Yêu mà không thương sẽ coi người yêu như đồ
chơi; chơi chán thì ngán ngẫm rồi vứt bỏ. Yêu nhau mà lợi dụng nhau: trai ham
sắc, gái ham tiền (kỹ sư đào mỏ), thì khi sắc tàn, mỏ cạn, tiền kiệt, thì bye
bye: “anh đi đường anh, tôi đi đường tôi, tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi”.
“Tôi xin nói cho quý vị biết: tôi không thể
ngồi yên trên ngai vàng để hoàn thành nhiệm vụ làm vua một vương quốc, nếu
không có sự hỗ trợ và giúp đỡ của một phụ nữ mà tôi hằng yêu mến”. Đó là lời
tuyên bố của Vua Edward VIII trên đài phát thanh Anh quốc năm 1936, đã khiến
toàn dân nước Anh xúc động. Ông lên ngôi vua tháng 1 năm 1936 lúc 41 tuổi, chưa
vợ, và đang yêu bà Wallis Simpson, một thiếu phụ người Mỹ đã ly dị chồng. Ông
muốn cưới bà và phong làm hoàng hậu; nhưng bị hoàng gia, quốc hội và thủ tướng
chính phủ kịch liệt phản đối. Lý do: bà này là người nước ngoài, đã hai đời
chồng và ly dị, không xứng với chức hoàng hậu, là điều sỉ nhục quốc thể. Không
môn đăng hộ đối, đũa mốc lại trèo mâm son sao được ? Để đi trọn đường tình yêu,
vua Edward VIII, sau 11 tháng làm vua, đã tuyên bố thoái vị. Ông lìa bỏ quê
hương sang sống lưu vong với vợ bên nước Pháp, bình thường như mọi người dân.
Chỉ vì muốn đi theo tiếng gọi của tình yêu, ông đã đánh đổi ngai vàng và mọi
vinh sang danh vọng, để cưới và sống đời thường dân đạm bạc với vợ yêu dấu, cho
đến khi băng hà vào năm 1972. Quả thật, trái tim có những lý lẽ mà trí khôn
không thể hiểu được : đổi ngai vàng lấy tình yêu !
Vừa qua, nhiều cơn bão thổi tới, nhiều trận
lụt tràn vào, khiến biết bao ngôi nhà bị tốc mái, sụp đổ, cuốn trôi. Tuy nhiên,
không có bão tố, cuồng phong, lũ lụt nào khủng khiếp ghê rợn tai hại cho bằng
cơn bão gia đình: Tình “ông ăn chả, bà ăn nem” là tình ích kỷ. Tình “ong bướm”
là tình tắc trách và trốn chạy. Tình “ly dị” là tình bội phản hèn nhát. Những
mối tình gian trá này đã và đang phá hủy tận gốc hôn nhân và tình yêu nam nữ
cao đẹp, gây ra biết bao thảm cảnh tan nát cho nhiều gia đình.
Các bạn trẻ hãy nhớ: đời sống vợ chồng chỉ
thành công khi vượt thắng được ích kỷ bon chen. Yêu nhau là tạo hạnh phúc cho
nhau, hy sinh và kính trọng nhau. Yêu mà không kính sẽ xem người yêu như con
mồi, còn mình là thợ săn. Yêu mà không thương sẽ coi người yêu như đồ chơi;
chơi chán thì ngán ngẫm rồi vứt bỏ. Yêu nhau mà lợi dụng nhau: trai ham sắc,
gái ham tiền (kỹ sư đào mỏ), thì khi sắc tàn, mỏ cạn, tiền kiệt, thì bye bye:
“anh đi đường anh, tôi đi đường tôi, tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi”.
Yêu nhau trăm sự chẳng nề, dù trăm chỗ lệch
cũng kê cho bằng. Điều này không chỉ đúng với cựu vương Edward VIII trên đây,
mà nhất là đúng với Đức Giêsu Kitô. Ngài phận vị là Thiên Chúa, là Vua là Chúa
vũ trụ, đã không ngần ngại rời bỏ ngai vàng thiên quốc, giáng trần nhập thể làm
người nơi hang lừa máng cỏ; rồi chết nhục nhã trên thập giá (x Pl 2,6-8). Tất
cả chỉ vì yêu thương loài người tội lỗi chúng ta.
Để diễn tả tình yêu, người đời thường dùng
hình ảnh trái tim (lễ cưới, hai trái tim được lồng ghép vào nhau; có thêm mũi
tên để nói lên đau khổ vì yêu). Còn để diễn tả rõ nét cường độ và sức mạnh của
tình yêu thiêng linh, Chúa Kitô đã dùng thánh giá với một thanh dọc (mến Chúa)
kết liền với một thanh ngang (yêu người). Tình yêu có hình thánh giá, bởi vì “không có tình yêu nào cao cả hơn tình
yêu của người đã hy sinh tính mạng vì người mình yêu “(Ga 15,13); bởi vì yêu là yêu cho đến
chết, cho đến giọt máu và nước cuối cùng (x Ga 19,34). Từ cạnh sườn
bị đâm thâu, Chúa KiTô đã xây dựng Hội Thánh, cũng như từ cạnh sườn ông
Ađam ngủ say đã phát xuất bà Evà, bạn đời của ông. Thiên Chúa đã làm nên người
phụ nữ từ cạnh sườn của ông Ađam, thì sau khi tắt thở trên thánh giá Chúa Kitô
cũng đã lấy nước và máu từ cạnh sườn Người mà sinh ra Hội Thánh là tất cả chúng
ta đây: vinh quang của ta là thánh giá Chúa Kitô, nơi Ngài ơn cứu độ của ta,
sức sống của ta, phục sinh của ta. Nhờ Chúa ta được cứu độ; nhờ Chúa ta được
giải thoát.
Các bạn trẻ hãy tâm niệm: trong tình yêu và
đời sống hôn nhân, đau khổ, gian truân, thử thách, sóng gió, hy sinh, là những
điều không thể tránh khỏi; nhưng Chúa Phục sinh luôn ở đó, bên cạnh ta, trong
gia đình ta, “cứ yên tâm,
Thầy đây, đừng sợ” (Mt 14,27), để giúp ta tươi vui tiến tới trong
bình an hạnh phúc. Quả thật, ở đâu có tình yêu vĩ đại, ở đó sẽ có những điều kỳ
diệu.
Nguồn: http://gplongxuyen.org/NewsDetail.aspx?ID=20170410093110